Bài thơ chưa đặt tên

30/05/2009
Posted by Crokain

Yêu... không yêu... yêu...không yêu... yêu
Lá thông vẫn rơi đều theo nhịp đếm
Anh mỉm cười em đưa mắt xa xôi

Tình yêu có được đâu phải nhờ đốt lá

Sao gửi duyên mình theo tiếng đếm phù du?

Em không hiểu anh là ai sau tấm rèm che kín?

Cũng chẳng hiểu mình sau những phút đau thương

Em chỉ đứng nhìn anh như nhìn vùng đất lạ

Có lẽ suốt đời không thể bước chân qua


Trời chiều nay yên bình anh nhỉ?

Mặt nước trở mình nghe tiếng thông reo

Chỉ có lòng ta đang ào ào bão tố

Chút bình yên sao khó quá người ơi...


Ừ, về thôi, bỏ sau lưng tiếng reo của lá

Gửi lại bên đường một khúc hát hoang xa

Chỉ xin chút bình yên theo nhành cây ngọn cỏ

Theo sóng biển chiều, theo những cơn mưa...
Ừ, về thôi, đường về xa anh nhỉ?
Gió lại cùng mưa hát khúc chia ly
Em không đếm hết những giọt mưa đang lăn dài trên má
Cũng không thể gạt mình đó chỉ là mưa...

Anh có nhớ cái cây cheo leo trên lưng đồi dọc đường về hôm ấy
Nó cô đơn mà vững chãi lạ lùng
Nhìn cây chợt nhớ đến người

Người ơi người cũng lạ thường như cây
Hoàng hôn ơi hỡi hoàng hôn
Cứ trôi đi nuối tiếc làm chi ngày đã tắt

Nhuộm tím đường xa nhuộm tím lòng ta
Hoàng hôn ơi hỡi, mang đi muộn phiền...
Đường về xa tít mù xa,
Thời gian ơi hỡi trôi nhanh làm gì?...
.......
Em trở về sống một kiếp phiêu du

Lại trăn trở về con đường đi trước mặt
Lại loanh quanh đâu gió đâu cây và đâu lá
Lại giật mình nhớ bóng cả lúc hoàng hôn

Có thật anh muốn là cây giữa lòng sa mạc?

Không cành không lá đứng chơi vơi

Sa mạc mênh mông ánh mặt trời gắt gỏng
Cây ơi cây, cây sẽ thế nào đây?
Cây cũng không thể cho mình đang sống tạm
Nhựa sống vẫn tràn căng, có phải không cây?
Em không muốn đời mình là chiếc lá

Mặc cây xua mặc gió thổi bên đời

Gió ơi gió cũng đừng buồn ta nhé!

Biết làm sao tiếc một trái tim đau

Biết là gió không vô tình chỉ đến rồi đi

Nhưng cũng không thể gạt mình là chiếc lá

Ta vẫn là ta giữa mùa đông buốt giá

Giữa cơn mưa chiều giữa những ánh sao đêm

Trái đất hình tròn,
Nên đời ta lẩn quẩn
Đôi lúc muốn mình là một cơn mưa

Cho sa mac bớt khô cằn

Cho gió thôi dữ dội

Nhưng thôi,...

Ta lại là ta

Với những cơn mưa chiều không bao giờ dứt

Với những khúc hát không bao giờ vơi...
.....
Chiều nay,
Sài Gòn lại mưa
Nhạc Trịnh vẫn vang lên tha thiết,

Làm lòng người quay quắt:
"Nghe cơn mưa này lại nhớ mưa xa...."

( trẻ em đường phố )

Bài thơ này được copy và paste từ tập thơ "Thơ tui" của nhà thơ trẻ Nguyễn Tường Vi, bí danh "Trẻ em đường phố" ^^
Photobucket

Labels:

0 comments: